Kịch bản siêu ngắn: Người đuổi chó. Chó đứng nhìn. Người té. Hết phim.
Trời đẹp như phim Hàn, mây trắng nắng vàng, thanh niên mở cửa bước ra với phong thái của người vừa nhận được thông báo… trúng lô tận 7 số. Dáng đi ung dung, mặt hớn hở, tay vung vẩy như chuẩn bị đi ký hợp đồng triệu đô. Cuộc đời đang đẹp thì…
Kít! Nhạc nền “cuộc đời nở hoa” tắt cái bụp.
Ngay trước cửa là một thế lực thù địch siêu to khổng lồ – theo trí tưởng tượng của thanh niên – nhưng thực chất là một bé cún con mới đủ tuổi tiêm mũi 1. Không biết quá khứ từng giẫm phải “mìn” của chó hay đơn giản là bản tính hay thù dai với loài bốn chân, nhưng nụ cười trên mặt anh thanh niên tắt còn nhanh hơn công tắc đèn phòng trọ.
Đôi mắt anh lập tức chuyển sang chế độ “tia laser đuổi muỗi”. Trong đầu vang lên suy nghĩ đầy khí thế:
“Mày dám ngồi trước cửa nhà ông? Chuẩn bị chạy 200km/h trong 0.3 giây đi con!”
Nghĩ là làm, anh hạ trọng tâm như vận động viên Olympic, lấy đà, lao tới với ý định dằn mặt bé cún bằng một pha rượt đuổi nhanh – gọn – lẹ.
Nhưng than ôi… cuộc đời không như mơ, nền gạch không như lời.
Chạy được đúng hai bước rưỡi thì đôi chân anh… phản bội chủ. Oạch! Toàn thân anh lao xuống đất theo quỹ đạo đẹp như đồ thị parabol. Bộ dạng lúc tiếp đất phải gọi là đỉnh cao của chuyên ngành “ngã nghệ thuật”.
Con cún con đứng nhìn, mặt ngơ ngác kiểu:
“Ủa… chú đang biểu diễn yoga mới hay đang xin làm đệ tử của con vậy?”
Còn thanh niên thì nằm đó, ê chề, nhục như vừa thua một trận solo với… cục gạch. Định ra oai mà lại thành “hôn đất đầu ngày”.
Bài học dành cho các anh em:
👉 Đừng trêu chó.
👉 Đừng khinh chó.
👉 Và nhớ rằng: nghiệp quật nhanh hơn 4G, đôi khi còn kèm rung lắc toàn thân.
#NghiepQuat #HaiHuoc #ChoCon #VoEch #CuoiXiu #BossKhongVuaDau #ThanhNienGapCucGach #CameraGiauKin
